Wednesday, July 24, 2013

Bến Thơ Sông Cửu: "Sương Giăng Nỗi Nhớ"




 

Em
Như
Ánh
Sáng
Sao Trời


"Tặng cô giáo trường khiếm thị"
SC


Em như ánh sao trời
Soi thuyền anh ra khơi.
Trong cuồng phong bão nổi
Giữa biển trời chơi vơi

Em, cây thông bên đồi
Che đường trời nắng hạ
Cho ta qua bóng lã
Sa mạc đời bao la!

Em làm tia nắng chói
Hóa nụ cười ban mai
Sưởi tình yêu muôn lối
Qua tháng ngày trần ai!

Lời em làm bàn tay
Dìu từng bước mỗi ngày
Cho người mù làm gậy
Thấy mùa xuân én bay!

Tình em đêm yên lặng
Theo thời gian yêu thầm
Vượt con đường vạn dặm
Ươm đời lời thơ câm


Mấy mươi năm tìm hướng
Quặn lòng vọng cố hương
Cám ơn Em định hướng
Cho tình đời yêu thương.


Sông Cửu












Sương Giăng Nỗi Nhớ

"Tặng em Y-na ,người H’ mong "


Về thăm em,  nhà bên dốc Núi
qua cầu treo níu đá cheo leo
chiều xuống theo cha ra bờ suối
tưới rẫy ven đồi đến trăng treo.

nhớ mỗi mầm gieo riêng một hố
ba khen anh bỏ lỗ đều tay . . .
em cười đùa thì thầm bảo nhỏ
dám đua hong? coi ai thua ai?

nhớ mỗi sáng đưa nhau xuống phố
nhìn nắng mai óng ánh màn sương
anh dáo dác tìm lan rừng nở
hái một cành cài tóc em thương

nhớ da diết hàng dương gió thổi
cạnh nhà sàn rẽ lối lên ngàn
nàng sơn cước gùi than xuống núi *
đổi muối về . . . chia khắp buôn làng.

                       *
ký ức xưa tuôn tràn trăn trở
đuổi theo ta qua Thái Bình Dương
gối đôi bờ sương giăng nỗi nhớ
nhìn núi người! nhớ núi quê hương!

Sông Cửu


___________________________
*nhớ những ngày đốt than Lâm Đồng 






No comments:

Post a Comment